Assassin’s Creed: Revelations - Nhiều cải tiến nhưng cũng lắm "cải lùi"
1/8/2012, 5:19 pm
Tiêu đề: Assassin’s Creed: Revelations - Nhiều cải tiến nhưng cũng lắm "cải lùi"
Khi vừa chạm vào Piece of Eden, Desmond lập tức bị một thế lực vô hình khống chế và điều khiển anh ra tay sát hại Lucy – người bạn đồng hành trong cuộc nghiên cứu ký ức gene. Ngay sau đó, Desmond chìm vào hôn mê sâu, bị nhốt trên một hòn đảo hoang sâu trong tiềm thức.
Để thoát ra, bạn buộc phải kết thúc cuộc hành trình còn dang dở của Ezio Auditore đi Firenze, nếu không ý thức của anh sẽ bị kẹt lại trong dòng gene mãi mãi giống như người tiền nhiệm Project 16.
Hành trình cuối cùng của Ezio
Năm 1510, Ezio quay trở về Masyaf – quê hương của hội Sát thủ (bị Templar chiếm đóng ở đầu phần trước - AC: Brotherhood). Tại đây, ông được chào đón bởi 1 đội quân Templar hùng hậu. Chúng đang tìm cách xâm nhập vào thư viện bí mật của Altair – nơi mà chính bản thân Ezio cũng không biết đến sự tồn tại của nó – để tìm một vật được gọi là Grand Temple.
Chàng sát thủ về già.
Điều đáng nói ở đây là cánh cổng vào thư viện không thể phá mà buộc phải mở bằng 5 chiếc chìa khóa. Chúng đã được Altair nhờ người bạn Niccolo Polo đem đến cất giấu ở Constantinople từ cách đây gần 3 thế kỉ.
Dù Grand Temple có là vật gì đi chăng nữa thì chắc chắn âm mưu của Templar cũng không hề tầm thường. Thế là Ezio (lúc này đã 51 tuổi) quyết định phải tìm cho ra 5 chiếc chìa khóa và khám phá bí mật bên trong thư viện của Altair trước lũ Templar. Cuộc phiêu lưu cuối cùng bắt đầu…
Lối chơi: thêm thắt nhiều cải tiến thú vị…
Những người lính Ottoman.
Không giống các phần trước đây, cốt truyện của Revelations được gói gọn trong thành Constantinople (còn được biết đến dưới cái tên Istanbul) – lúc này đang dưới sự cai trị của đế chế Otto. Được coi là giao lộ của thế giới, Constantinople là nơi giao thoa của nhiều nền văn hóa, nên việc một sát thủ mặc đồ trắng đeo đầy cung kiếm đi lại trên phố hình như… không phải là vấn đề gì to tát trong mắt lực lượng trị an. Vì vậy, trong phần lớn thời lượng của trò chơi, bạn có thể thoải mái chạy nhảy, bay lượn trong thành phố mà không cần lo lắng sẽ bị quân Otto truy đuổi.
Thậm chí nếu bị Templar gây hấn, lực lượng này còn ra tay giúp đỡ đánh đuổi chúng nữa. Tất nhiên các hành động như chạy trên mái nhà, hạ sát người trên phố hoặc chủ động tấn công thì vẫn không thể tha thứ.
Lính Ottoman tấn công Templar.
So với phiên bản trước, lối chơi của Revelations có ít nhiều thay đổi nhưng chủ yếu vẫn giữ nguyên phong cách cũ. Ngoài chuỗi nhiệm vụ chính theo mạch truyện, người chơi vẫn còn nhiều hoạt động phụ nhưng không kém phần hấp dẫn để tham gia như khám phá từng ngóc ngách của thành Constantinople rộng lớn, đọ kiếm cùng lính Otto và Templar, thu nhận đệ tử, thâu tóm các cửa hàng và bất động sản.v..v...
Cải tiến đáng kể đầu tiên của game là sự xuất hiện của phần chơi thủ thành và thay đổi trong chức năng của thanh truy nã. Không giống như Rome, thành Constantinople thuộc sự cai quản của người Otto nên lính Templar không có quyền gì để phát lệnh truy nã bạn nữa. Do vậy thanh truy nã cũng được thay đổi chức năng, tạm gọi là thanh ảnh hưởng.
Hẳn bạn còn nhớ tới việc phá hủy tháp Borgia để chiếm lãnh địa – một công việc quen thuộc và xuyên suốt trong phiên bản Brotherhood? Mỗi lần hạ được một tháp Borgia, Ezio có thể mua các cửa hàng và kì quan ở xung quanh đó để thu phí. Ở Revelations, ý nghĩa của việc này còn được tăng lên khi Ezio sẽ sử dụng chính căn cứ cũ của bọn Templar làm chi nhánh cho hội Assassin và đào tạo đệ tử tiếp quản.
Một pha ám sát từ trong đống rơm.
Nếu như ở phiên bản cũ, sau khi tiêu diệt các tên đội trưởng, đốt tháp và chiếm lãnh địa của Borgia, người chơi có thể ung dung ngồi yên một chỗ chờ thu phí mà không sợ bị trả thù, thì trong Revelations, lũ Templar không còn “hiền lành” như trước. Mỗi khi thực hiện các động thái tăng tầm ảnh hưởng như mua bán bất động sản hay tiêu diệt quân lính, thanh ảnh hưởng sẽ tăng lên và khi thanh này đầy, quân Templar sẽ tấn công một căn cứ bất kì của bạn.
Lúc này nhiệm vụ của người chơi là phải chỉ huy các anh em trong hội Assassin tổ chức phòng thủ. Tuy nhiên, phần chơi này chỉ tỏ ra thú vị trong vài lần đầu tiên và nhanh chóng trở nên nhàm chán do các màn chơi… gần như giống hệt nhau và độ thử thách không cao. Rất may, nếu cảm thấy chán ngấy việc phòng thủ, bạn có thể giảm thanh ảnh hưởng này bằng cách mua chuộc các người truyền tin hoặc hạ sát tai mắt dò la của Templar.
Ezio chỉ đạo các Assassin vào vị trí phòng thủ.
Nhắc đến bất động sản và thu phí, cũng xin nói qua một chút: lũ Templar cũng đã biết… sử dụng sát thủ. Thi thoảng xuất hiện những tên sát thủ ám sát người chơi từ phía sau, cộng với việc lính Templar tấn công không cần lý do (kể cả thanh ảnh hưởng rỗng), việc… “cắm chuột” cày tiền để sưu tầm trang bị giờ gặp rất nhiều khó khăn.
Cách thức chiến đấu và thực hiện nhiệm vụ của Ezio cũng phong phú hơn với sự xuất hiện của 2 loại vũ khí mới: Hook Blade thay cho Hidden Blade và bomb. Sở hữu 2 món vũ khí mới này, Ezio vốn đã vô đối nay lại càng nguy hiểm hơn. Đây đều là các sản phẩm của người Constantinople sáng tạo ra. Với Hook Blade, bạn có thể dễ dàng leo lên các tòa nhà với ít động tác hơn, đu dây vượt qua vực thẳm và thậm chí là đột phá vòng vây (việc rất khó khi bị bao vây dầy đặc trong các phiên bản trước). Ngoài bomb mù đã được sử dụng khi ở Rome, Ezio còn học được cách chế tạo bomb nổ và bomb khói (tạo ra cột khói trông giống như có cháy để đánh lạc hướng) từ người Constantinople.
Bạn có cảm thấy thắc mắc khi tôi sử dụng từ “học” và “chế tạo”? Đúng vậy, người chơi sẽ phải thu thập nguyên liệu nằm rải rác trên bản đồ để chế tạo bomb. Tuy nhiên, thực tình mà nói, với khả năng chiến đấu “vô đối” của Ezio, việc sử dụng tới các loại bomb này không thực sự cần thiết, trừ các nhiệm vụ yêu cầu bí mật từ đầu chí cuối hoặc đáp ứng các yêu cầu phụ để hoàn thành 100% kí ức.
Không chỉ có Ezio mới được cải tiến, mà bọn lính canh Otto và Templar giờ đây cũng đã được trang bị súng – vũ khí “không đụng hàng” chỉ bạn mới có khi còn ở Rome. Trước đây trong các cuộc chiến, người chơi có thể mặc kệ lũ cung thủ (bắn yếu như… đuổi ruồi) để tập trung giải quyết đám lính cận chiến dai máu nguy hiểm hơn. Ở Constantinople thì chiến thuật này phải thay đổi lại 90 độ: tiêu diệt những tên cầm súng ngay lập tức bởi chúng có khả năng sát thương khá khủng khiếp!
Nhắc đến gameplay của AC: Revelations mà không đề cập đến việc kết nạp và đào tạo đệ tử thì quả là một thiếu sót. Giờ đây, đệ tử không phải “nhận về để đấy” nữa mà có chiều sâu hơn. Bạn có thể chính tay dìu dắt các đệ tử thân yêu bằng cách hướng dẫn và giúp đỡ họ thực hiện nhiệm vụ.
Lượn dù và tấn công đám lính dưới đất – một màn chơi khá độc đáo.
Ngoài ra, game thủ vẫn có thể gửi các sát thủ này đi thực hiện nhiệm vụ ở nơi khác để tăng level cũng như khả năng chiến đấu. Việc sử dụng kĩ năng của đệ tử như ám sát hoặc mưa tên nhiều khi rất cấp bách nếu bạn không muốn phải nạp lại nhiệm vụ. Không chỉ vậy, khi đã đủ trưởng thành, bạn có thể chỉ định họ quản lý chi nhánh, tự thủ thành trong các cuộc tấn công của Templar (tỉ lệ thành công 100%).
Đó là những cải tiến đáng kể mà người viết thấy được sau vài ngày "cày kéo", tuy nhiên cái gì cũng có tính hai mặt của nó, sẽ là thiếu khách quan nếu tôi nói với bạn rằng AC: Revelations là một siêu phẩm không có tì vết. Trong phần tiếp theo của bài đánh giá, chúng ta sẽ cùng tìm hiểu và làm rõ hơn về những "cài lùi" có thể coi là khá nghiêm trọng bắt đầu xuất hiện trong phiên bản này.
(Còn tiếp)
Theo nguồn MaskOnline
1/8/2012, 5:20 pm
AT_Rybak
†Leader akatsuki†
Charka:%/1000%
Post : 1671
MNĐ$ : 58238
Rep : 71
Chakra của tui : ------
Đệ tử : Nagato
Tiêu đề: Re: Assassin’s Creed: Revelations - Nhiều cải tiến nhưng cũng lắm "cải lùi"
Ở phầnđầu của bài viết, chúng ta đã đề cập tới những thay đổi đáng giá trong phiên bản AC: Revelations. Tuy nhiên cái gì cũng có tính hai mặt của nó, sẽ là thiếu khách quan nếu tôi nói với bạn rằng tựa game năm nay là một siêu phẩm không có tì vết. Trong phần tiếp theo này, chúng ta sẽ cùng tìm hiểu và làm rõ hơn về những "cải lùi" mà Ubisoft đã mang tới cho phiên bản năm nay. Một số "cải lùi" khá nghiêm trọng
Không thể phủ nhận Ubisoft Montreal đã có những tích cực trong việc cải tiến lối chơi vốn bị game thủ phàn nàn là lặp lại và nhàm chán trong những phần trước, nhưng lần này, những gì họ đánh mất thậm chí lại lớn hơn rất nhiều.
Đầu tiên phải nhắc đến là bước thụt lùi trong cơ chế tìm đồ vật và giải đố. Nếu như ở phần trước, bạn đã từng phải vò đầu bứt tai, thậm chí tham khảo youtube mới có thể vượt qua được các thử thách và ngóc ngách lắt léo bên trong hang ổ của bọn Romulus, thì trong phần này, các cuộc truy tìm chìa khóa bên dưới lòng đất của Ezio tỏ ra dễ dàng hơn nhiều, thậm chí đến mức chỉ như một cuộc dạo chơi nhẹ nhàng. Các câu đố cực khoai kiểu như mở khóa kí ức của Project 16 nay đã được đưa vào sách đỏ!
Phong cách leo trèo không có gì thay đổi.
Ngoài ra, thay vì tìm kiếm lông chim và cờ Borgia, trong phần này người chơi sẽ phải tìm 100 mảnh vụn gọi là Animus Fragment (Animus là tên cỗ máy đọc kí ức gene mà Desmond đang sử dụng) và 10 mảnh memoir page của Ishak Pasha (một nhà quân sự và là tể tướng của Ottoman vào thế kỉ 15). Việc tìm kiếm này tỏ ra khá dễ dàng khi Constantinople nhỏ hơn thành Rome rất nhiều. Thu thập đủ số lượng Animus Fragment nhất định, game thủ sẽ mở khóa được các màn chơi Desmond’s Journey. Trong khi đó 10 mảnh memoir page sẽ dẫn bạn đến nơi cất giấu bộ giáp của Ishak Pasha – bộ trang bị “khủng” nhất trong game. Có thể nói đây là một nhiệm vụ hiếm hoi còn giữ được chất tìm đường của AC: Revelations.
Song hành cùng giải đố, độ khó của game vốn đã dễ nay lại càng dễ hơn! Với việc lũ lính máu yếu như sên, cộng với đồ đệ mạnh đến đáng kinh ngạc, có lẽ phần đông người chơi sẽ chọn phong cách càn quét Rambo thay vì hành động lén lút – phong cách thực sự của các sát thủ.
Cùng với đó, các màn chơi thủ thành chỉ đem lại cảm giác mới lạ trong vài lần đầu tiên. Sau đó người chơi sẽ nhanh chóng cảm thấy chán ngấy vì chúng gần như giống hệt nhau và tỏ ra quá dễ. Thành ra, việc luôn phải để ý đến thanh ảnh hưởng trở nên phiền toái và khó chịu, khiến người chơi mất vô khối thời gian làm cái công việc nhàm chán là chạy quanh thành phố để tìm kiếm và mua chuộc những người truyền tin.
Không chỉ vậy, sự biến mất của thanh truy nã cùng với lực lượng Templar thưa thớt (chủ yếu tuần tra trong thành là quân Otto) khiến game thủ có thể tự do di chuyển, bay nhảy lộ liễu mà không vấp phải sự tấn công hay truy đuổi nào, điều này vô hình chung đã góp phần làm giảm thêm yếu tố lén lút vốn đã ít ỏi của dòng game lấy chủ đề về sát thủ này.
Thêm thắt chút ít cải tiến thú vị nhưng bằng việc cắt giảm độ khó và yếu tố giải đố tìm đường, Ubisoft Montreal gần như đã giết chết mọi cảm hứng người chơi từng có trong các phiên bản trước. Cuộc hành trình cuối cùng tưởng chừng cam go này hóa ra lại quá đơn giản…
Cốt truyện: ngắn và hời hợt
Thành thực mà nói, nếu không kể đến sự thành công của 2 phiên bản trước, sẽ không có gì nhiều để phàn nàn về cốt truyện của Revelations. Lỗi của Ubisoft là đã kể một câu chuyện quá kịch tính và hấp dẫn về mảnh đời thời trẻ của Ezio. Với sự góp mặt của nhân vật phụ cá tính Leonardo Da Vinci, cộng với mối tình bi kịch với Cristina Vespucci, 2 chuyến phiêu lưu trước đó đã nhấn chìm hành trình cuối cùng của chàng sát thủ già.
Trong phần này, Ezio lại… tìm được người tình mới.
Ngắn, không có điểm nhấn và thiếu chiều sâu – đó là những gì còn đọng lại trong các fan gạo cội khi hoàn thành game. Cộng với cải lùi về độ khó, dù thời lượng khá ngắn chỉ khoảng 7 tiếng cho cốt truyện chính, game vẫn không đem lại cảm giác tiếc nuối như các phiên bản trước đã làm. Hi vọng trong phần sau của loạt game (rất có khả năng sẽ xoay quanh Desmond và thế giới hiện đại), chúng ta sẽ được thưởng thức một bộ phim đúng chất điện ảnh, xứng đáng với tầm vóc của toàn bộ dòng game.
Chơi mạng: tuyệt vời và cân não như xưa
Trong thực trạng bội thực game bắn súng góc nhìn thứ nhất, mục chơi mạng của Assassin’s Creed như một luồng gió mới thổi vào giới game thủ. Nhiều tuyến nhân vật với kĩ năng khác nhau, không thiếu các tình huống bất ngờ khiến người chơi phải giật mình thích thú… mục chơi này của Revelations có thể tóm lược lại trong 1 câu: “Đừng để bị phát hiện”.
Mục chơi Deathmatch có thể nói là một trải nghiệm đậm chất sát thủ. Bắt đầu mỗi màn chơi, bạn sẽ được giao nhiệm vụ xác định và ám sát đối tượng. Khác với mục chơi đơn, đối tượng lần này không phải những tên lính ngờ nghệch do máy điều khiển mà là những người chơi ranh ma khác. Hơn thế nữa, tính năng la bàn mini-map còn bị tắt hoàn toàn trong phần chơi này.
Hình như gã kia di chuyển loanh quanh có mục đích nãy giờ thì phải? Có phải hắn vừa mới chạy vài bước? Bạn sẽ phải vận dụng tối đa khả năng quan sát và suy luận để hoàn thành nhiệm vụ. Tất nhiên hãy ghi nhớ nằm lòng một điều rằng: bạn cũng đang là một con mồi của người chơi khác. Bởi vậy các hành động hớ hênh như leo trèo, chạy hoặc thậm chí đứng yên một chỗ quá lâu cũng khiến bạn lộ tẩy và nhanh chóng bị kết liễu.
Thợ săn lại là con mồi của kẻ khác.
Nếu cảm thấy đau đầu với những pha rình mò hoặc cảm thấy nản vì… toàn bị ám sát trước, game thủ có thể tìm đến mục chơi Artifact Assault để giải trí nhẹ nhàng. Trong mục chơi này, mỗi đội sẽ phải đánh cắp các artifact của phe đối phương và mang về cất giấu tại nơi căn cứ của đội mình. Nghe có vẻ hao hao giống trò chơi cướp cờ nhưng hấp dẫn hơn nhiều.
Hình ảnh và âm thanh miễn chê
Vớt vát lại cho lối chơi và nội dung, mảng hình ảnh và âm thanh của game vẫn đủ sức níu chân các game thủ khó tính. Trèo lên các tòa tháp để ngắm cảnh vẫn luôn là điểm cuốn hút riêng của dòng game Assassin’s Creed ngay từ phiên bản đầu tiên. Không chỉ vậy, mô hình nhân vật cũng được chăm chút hơn, đặc biệt là phần khuôn mặt. Các đoạn phim cắt cảnh cũng đẹp và chân thực hơn trước.
Phối hợp với hình ảnh, âm thanh trong game cũng khó mà tìm được khuyết điểm. Giọng lồng tiếng thể hiện được cá tính của nhân vật. Tiếng ồn ào náo nhiệt của thành Constantinople, tiếng binh khí chạm nhau, tiếng dân chúng và lũ lính trò chuyện… Tất cả đều góp phần trong việc mô tả thành công cuộc sống diễn ra cách đây 500 năm. Các đoạn nhạc nền gay cấn, dồn dập được lồng hợp lý trong các thời điểm căng thẳng truyền đạt đến người chơi sự nguy hiểm trong chuyến phiêu lưu của Ezio.
Về phần cấu hình, game không yêu cầu khắt khe về card đồ họa, nhưng lại đòi hỏi khá cao về bộ xử lý – đặc điểm chung của các game port từ hệ console sang. Các hệ thống sử dụng bộ xử lý 2 nhân dưới Core i3 (Core 2 Duo, Dual Core, Sandy Bridge dòng G) sẽ thường xuyên gặp phải tình trạng vấp hình, tụt khung hình.
Kết luận
Dù là một bước lùi so với phiên bản AC: Brotherhood, Revelations vẫn tiếp tục khiến các fan gạo cội của dòng game không thể ngừng chạy nhảy, đu bám, trà trộn và vung kiếm. Cảm giác hụt hẫng chỉ ập đến vào thời điểm kết thúc trò chơi vì nó quá… ngắn. Chỉ lúc này, người chơi mới bắt đầu đem Revelations ra cân đo, đong đếm, so sánh với phiên bản trước. Bởi vậy, nếu đã từng yêu mến dòng game AC, đừng chần chừ thưởng thức.
Với cốt truyện không phức tạp, ít liên quan đến các sự kiện phần trước và cách dẫn dắt hợp lý, AC: Revelations chắc chắn sẽ là một trải nghiệm mới mẻ với những ai chưa từng làm quen với dòng game. Bởi vậy, dù nhận được không ít tiếng chê bai từ giới game thủ, người viết vẫn coi đây là một game rất đáng để thử. Hãy chơi và đưa ra cảm nhận của riêng mình.
Ưu điểm
- Hình, âm xuất sắc. - Thêm thắt nhiều cải tiến thú vị. - Vẫn hấp dẫn như ngày nào.
Khuyết điểm:
- Quá dễ. - Cốt truyện ngắn và thiếu chiều sâu. - Mảng giải đố và tìm đường hời hợt.
Thông tin về game
Hãng phát triển
Ubisoft Montreal
Hãng phát hành
Ubisoft
Thể loại
Action Adventure
Hệ máy
PC - PS3 - Xbox 360
Ngày phát hành
15/11/2011
(Theo nguồn MaskOnline)
Kho đồ của mình Vật dụng: Pet:
Assassin’s Creed: Revelations - Nhiều cải tiến nhưng cũng lắm "cải lùi"